Có những món ăn không cần cao sang, không cần nguyên liệu đắt đỏ, nhưng chỉ cần nhắc đến là lòng lại chợt nao nao – như thể cả một khoảng trời quê hương vừa ùa về. Với tôi, món nộm hoa chuối chính là một hương vị như thế. Một đĩa nộm mộc mạc, giản dị, nhưng chứa đựng trong đó là biết bao ký ức của tuổi thơ, của mảnh vườn nhỏ sau nhà, nơi cây chuối cứ đứng im lìm, trổ búp tím biếc qua từng mùa mưa nắng.
Hoa chuối – hay còn gọi là bắp chuối – vốn không phải thứ gì quý hiếm. Ở quê, cứ nhà nào có vườn là y như rằng có ít nhất dăm ba cây chuối đứng nép bên hàng rào. Khi những buồng chuối đã no quả, phần bắp thừa lại được cắt đem vào nhà. Người ta không bỏ đi, mà thái mỏng, ngâm nước để bớt nhựa rồi làm nên món nộm đậm chất đồng quê – món ăn mà dường như bất kỳ người con nào xa quê cũng từng một lần nhớ tới.
Nhìn tưởng đơn giản, nhưng để có một đĩa nộm hoa chuối ngon cũng là cả một nghệ thuật. Hoa chuối phải được thái thật mỏng, đều tay. Mẹ tôi vẫn thường bảo: “Cắt dày thì ăn sượng, không thấm, còn mỏng quá thì dễ bị nát khi trộn.” Sau khi thái, hoa chuối được ngâm ngay vào nước có pha chút giấm hoặc nước cốt chanh để giữ độ trắng và làm mất vị chát nhẹ.
Xem thêm cá trich nuong ngon
Người quê vốn không câu nệ, nguyên liệu đi kèm món nộm cũng rất linh hoạt. Có khi là tai heo luộc chín thái lát mỏng, có khi là thịt gà xé phay, hoặc chỉ đơn giản là lạc rang giã dập và vài sợi cà rốt, đu đủ bào. Nhưng dù có thêm hay bớt gì, hương vị chủ đạo của món ăn vẫn là từ bắp chuối – giòn giòn, thanh nhẹ và thoảng chút chan chát nơi đầu lưỡi.
Mỗi lần nhìn mẹ trộn nộm, tôi luôn thích thú dõi theo bàn tay thoăn thoắt ấy. Mắm ngon, pha khéo với chanh, tỏi, ớt, đường – không quá cay, không quá ngọt – chỉ vừa đủ để làm nổi bật cái vị thanh của rau và cái béo bùi của lạc. Tất cả được trộn đều trong chiếc âu nhôm to, rồi bày ra đĩa, rắc thêm chút rau thơm xắt nhỏ và hành phi vàng ươm – là món ăn đã hoàn thiện.
Nộm hoa chuối không chỉ là món ăn đưa cơm mà còn là món “chống ngán” tuyệt vời trong những ngày hè oi ả. Mỗi lần ăn, cảm giác mát lạnh của hoa chuối quyện trong cái vị chua cay mặn ngọt cứ lan tỏa trong miệng, khiến người ta ăn mãi không chán. Nó không lấn át, không nồng nặc, chỉ nhẹ nhàng thấm vào vị giác rồi ở lại rất lâu – như cái tình của người quê, mộc mạc mà chân thành.
Tôi nhớ có lần đưa bạn thành phố về quê chơi, mẹ tôi làm một mâm cơm đơn sơ đãi khách – có canh cua, cà muối và đĩa nộm hoa chuối thơm lừng. Bạn tôi ăn thử, mắt sáng lên: “Trời ơi, lần đầu tiên ăn mà thấy ngon lạ! Thứ này ở thành phố hiếm lắm, mà nếu có thì chắc gì đã đúng vị như thế này!” Tôi chỉ cười, lòng thầm cảm ơn những gì bình dị mà quê hương đã trao tặng.
Xem thêm cá duoi lam sach
Đôi khi, giữa những bộn bề cuộc sống, tôi lại thấy thèm cái cảm giác được ngồi ở góc hiên nhà, có làn gió nhẹ lùa qua kẽ lá, có mẹ bên cạnh vừa cắt hoa chuối vừa kể chuyện xưa cũ. Và tôi lại tự hứa, dù đi đâu, cũng sẽ giữ lấy cho mình một góc ký ức về đĩa nộm hoa chuối thanh đạm mà thấm đẫm yêu thương ấy.