“Tôi dám chắc các ông bố bà mẹ đọc topic này sẽ vô cùng đồng cảm với tôi – một bà mẹ phát sốt ruột khi con cứ lượn lờ như đèn cù trong nhà chỉ để trốn độc duy nhất 1 việc: Học.
Tuy nhiên, chúng ta cũng phải suy nghĩ cho kĩ, người đang bị ép học khổ sở là lũ trẻ, chúng khổ thế nào chỉ chúng hiểu, nên đừng nghĩ bọn trẻ bị dở hơi hay là láo toét, hãy cùng phân tích thử xem.
Học, đây là chữ học với nghĩa siêu hẹp, đó là việc hoàn tất các công việc ở trên lớp được giao. Học này không phải là tìm kiếm kiến thức trong cuộc sống một cách tự do thoải mái. Học này dù bố mẹ có bắt buộc hay không vẫn mang tính gò ép cực cao vì đó là nhiệm vụ do giáo viên giao cho.
Chúng ta phân tích như vậy để hiểu, việc học ở đây không có nhiều thú vị cho lắm. Chưa kể khi lên cấp 2, quá nhiều môn học và việc ham thích mỗi môn học sẽ tùy thuộc vào khẩu vị của từng học sinh. Có bé thích toán, có bé ham lý hóa. Riêng con của tôi thích văn vô cùng. Mọi môn học với chị ta đều đáng yêu trừ…. toán. Vì thế, hãy theo sát con để tìm hiểu khẩu vị của chúng.
Tuy nhiên, khẩu vị có thay đổi đấy nhé. Lúc tiểu học con tôi rất thích toán và học toán rất tốt. Nhưng lên cấp 2, nó vào lớp chọn văn và thấy môn văn đột ngột hấp dẫn. Từ đó, suy ra (giống toán quá), môn toán thật dở người vì nó chẳng cung cấp thông tin gì cả. Suy ra tiếp, môn toán không thể hấp dẫn nổi 1 đứa thích văn.
Sau khi tìm hiểu khẩu vị của con, chúng ta bàn đến việc làm sao để con tự giác học. Việc này chắc chắn cần tiến hành từ lớp 1. Nhưng nếu bé đã lỡ qua lớp 1 thì xử ở lớp khác cũng được mà.”
Vì thế, “con lười học thì phải làm sao”; chúng ta cần phải giáo dục cô chú ấy bằng cách sau đây.
3. Con lười học thì cha mẹ phải làm sao?
3.1 Con lười học thì phải làm sao? Không nhắc học
Ồ, nhiều cha mẹ sẽ thốt lên là tại sao lại không nhắc, không nhắc con không học. Đúng, không nhắc con sẽ không học. Nhưng việc học là việc của con; không phải của cha mẹ; nếu nhắc thì sau này con cứ chờ cha mẹ nhắc rồi mới học. Và do đó, con sẽ nghĩ việc học là việc của cha mẹ.