Khi nhìn vào đôi mắt trong veo của con, là cả thế giới như hiện ra…
Con sinh ra trên đời là kết quả ngọt ngào của tình yêu, kỷ niệm thanh xuân của mẹ, là niềm hạnh phúc vô bờ của gia đình ta. Từ khi có con, những thành viên trong gia đình mình biết yêu thương nhau hơn, sẻ chia với nhau bao niềm vui nỗi buồn.
Con là “cầu nối” tình cảm giữa ông bà, bố mẹ và những người thân của hai bên nội ngoại. Từ khi có con, ngôi nhà nhỏ của chúng ta luôn đầy ắp tiếng cười bởi con là một cậu bé hoạt ngôn, nhanh nhẹn và rất đáng yêu.
Đôi mắt trong veo của con gợi nhớ về một thời tuổi thơ êm đềm của mẹ. Đó là những ngày tháng mẹ được nuôi dưỡng trong vòng tay ấm áp của ông bà ngoại con. Đó là nơi xóm nhỏ ven biển miền Trung thanh bình có những người bạn từ thuở chăn trâu cắt cỏ. Một giọng nói, một lối đi về dù trải qua bao nhiêu thời gian vẫn đậm đà, sâu lắng vị quê hương.
Đôi mắt trong veo của con là một bầu trời thanh xuân của mẹ. Đó là tuổi mười chín hai mươi dồi dào sức trẻ, dám ước mơ, luôn hy vọng và sống một đời thật lạc quan. Là khoảnh khắc ghi dấu tình yêu đẹp và bình dị giữa mẹ và bố con – người đàn ông tuyệt vời bây giờ rồi mãi về sau sẽ là bến bờ bình yên cho mẹ mỗi khi đời bao la sóng gió.
Ánh mắt của con xoa dịu trái tim mẹ mỗi khi mẹ có chuyện buồn phiền, có những lúc định buông bỏ mọi thứ vì bế tắc và tuyệt vọng nhưng nhìn vào đôi mắt trong veo của con, mẹ lại có thêm động lực để gạt bỏ phía sau những nỗi buồn, vì con.
Ánh mắt của con làm mẹ hạnh phúc ngập tràn khi chứng kiến con lớn lên từng ngày khỏe mạnh và vui vẻ. Cả khi con trao cho mẹ những nụ cười hay khi con dỗi hờn, mẹ sẽ dịu dàng lau đi những giọt nước mắt nóng hổi trên khuôn mặt đáng yêu của con.
Mỗi lần như thế, mẹ lại tự hứa với mình rằng hãy luôn làm con cười, để ánh mắt biết nói ấy luôn lấp lánh những niềm vui thơ trẻ.
Mẹ chỉ muốn nói rằng, cảm ơn cuộc đời đã đưa con đến với mẹ. Cho mẹ biết thế nào là yêu thương, hạnh phúc, hy sinh…
Đôi mắt trong veo của con là cả một thế giới tuyệt diệu thu nhỏ gần bên mẹ và mẹ sẽ luôn yêu con, chăm lo, bảo ban con lớn khôn từng ngày theo cách của riêng mình.